Một lần trên đường về quê thăm ông bà nội, ba mẹ tôi bị tai nạn giao thông mất. Khi ấy tôi mới 18 tuổi đầu, em gái tôi 15 tuổi. Hai chị em sống nương tựa vào nhau. Cái chết đột ngột của cha mẹ đã làm cho em gái tôi buồn bã vô cùng. Một năm sau, em tôi bỏ lên chùa tu hành.
Những cú sốc đầu đời
Sau đó ít lâu, tôi cũng rời quê lên thành phố làm công nhân. Chẳng bao lâu, tôi nhận lời yêu một anh làm cùng công ty. Ở trọ gần nhau, “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, tôi và anh đã qua lại với nhau như vợ chồng. Khi tôi có thai được 6 tháng, anh ta trốn biệt tăm. Khi hay tin này, em gái không cho tôi phá thai, gọi tôi về quê rồi đưa tôi đến tá túc ở một ngôi chùa mà em đang tu hành, chờ ngày sinh nở.

Nghĩ đến việc mình không chồng chửa hoang và lại sinh ra đứa con tật nguyền, tôi hoảng sợ vô cùng. (Ảnh minh họa)
Sinh con ra, tôi không biết con tôi “không bình thường”. Chỉ thấy gương mặt cháu “ngờ nghệch” hơn so với những đứa trẻ khác. Một lần tình cờ, một bác sĩ đến chùa thắp nhang. Tôi bế đứa con hai tháng tuổi ra ngoài dạo, gặp vị bác sĩ ấy, tôi mới biết con mình bị thiểu năng trí tuệ. Vị bác sĩ đã giải thích rất nhiều nhưng tôi chỉ nhớ duy nhất một điều, sau này con tôi sẽ không thể học hành, lớn lên bình thường như những đứa trẻ khác. Khi biết điều này, tôi đã rất sốc. Một cô gái mới 18 tuổi đầu, không chồng chửa hoang và lại sinh ra đứa con tật nguyền. Nghĩ đến điều này, tôi hoảng sợ vô cùng, không nói cho em gái biết mà lẳng lặng bỏ đi. Lúc đó, tôi muốn rũ bỏ trách nhiệm, tôi còn trẻ quá và cũng không muốn chuỗi đời còn lại phải đau khổ vì nuôi đứa con tật nguyền.
Tôi không biết rằng, kể từ khi tôi đi, em gái tôi cũng đưa con tôi rời khỏi ngôi chùa này. Mấy tháng sau, vừa nhớ con vừa ân hận về hành vi của mình nên quay lại ngôi chùa xưa tìm em gái nhưng không gặp. Từ đó, tôi không có tin tức gì của em. Nhiều lần, tôi đến các ngôi chùa lân cận khu vực đó để tìm kiếm nhưng cũng không gặp.
Chiếc phao hạnh phúc
Tôi lại trở lên thành phố, bươn chải đủ nghề để kiếm sống. Cuối cùng, tôi may mắn gặp được người đàn ông tốt bụng. Anh làm nghề buôn bán phụ tùng xe gắn máy. Chính anh đã giúp tôi học nghề và mở tiệm cắm hoa. Chỉ sau hai năm theo nghề hoa, tôi đã có một cuộc sống ổn định. Tôi giấu biệt anh chuyện mình lỡ dại và có một đứa con riêng. Sau thời gian tìm hiểu, tình yêu đã đến độ “chín”, anh bàn tính chuyện đám cưới. Biết tôi không còn cha mẹ, người em gái duy nhất cũng thất lạc, bà con nội ngoại cũng không có mấy người nên cha mẹ anh càng thương mến tôi hơn.
Sau đám cưới, tôi về sống cùng với ba mẹ anh. Cha mẹ chồng và bà con bên nội ai cũng khen tôi dâu hiền, đảm đang. Không ai biết quá khứ “đen tối” của tôi. Bề ngoài, tôi luôn tỏ ra vui vẻ nhưng trong lòng không thể không lo lắng đến một ngày nào đó họ sẽ biết sự thật về tôi. Điều tôi sợ nhất đó là chồng tôi. Vì tôi là mối tình đầu của chồng nên anh luôn tưởng tôi là người vợ trong trắng, tinh khôi. Thi thoảng, tôi còn nghe anh lên án mạnh mẽ những cô gái chửa hoang phá thai, khiến tôi không khỏi ray rứt, đau khổ. Anh còn nói sẽ không bao giờ chấp nhận loại phụ nữ hư hỏng như vậy.
Gia đình anh cũng khá phong kiến nên không chấp nhận con dâu có quá khứ không tốt. Người anh trai của chồng tôi phải chia tay người yêu vì cha mẹ gây sức ép khi họ biết cô này từng có quá khứ “sống thử” thời sinh viên.
Biết đi đường nào?
Sau đám cưới ba tháng, tôi cấn thai. Biết tin, anh hạnh phúc vô cùng. Chồng và cha mẹ chồng chăm sóc tôi chu đáo từ miếng ăn đến giấc ngủ. Những ngày mang thai, tôi ám ảnh việc sẽ sinh ra một đứa con khờ khạo như người con đầu lòng. Nhưng may mắn, con gái chào đời kháu khỉnh, lanh lợi. Từ ngày có con, mái ấm nhỏ của tôi luôn đầy ắp tiếng cười.

Em gái tôi sắp kết hôn rồi, tôi không thể tiếp tục để nó vì mẹ con tôi mà hủy hoại mối lương duyên này. (Ảnh minh họa)
“Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, nỗi sợ hãi của tôi cuối cùng cũng xảy đến. Một ngày, tôi dẫn con gái 4 tuổi đến một ngôi chùa nổi tiếng trong thành phố làm công quả thì bất ngờ gặp lại em gái tôi. Em đã để tóc dài, ăn mặc như người bình thường. Em dẫn theo một cậu bé chừng 7-8 tuổi, có gương mặt ngơ ngáo. Không cần em gái nói ra, tôi biết đó là cậu con trai tội nghiệp mà tôi từng bỏ rơi năm nào.
Em gái tôi kể lại, sau khi tôi bỏ đi, em không còn tâm trạng tu hành nữa, không nỡ thấy cháu bơ vơ, em hoàn tục để có điều kiện chăm sóc và nuôi nấng cháu. Em cũng đưa cháu lên thành phố, xin vào làm thợ phụ ở một tiệm may. Cuối cùng, em cũng học được một cái nghề để nuôi sống bản thân và đứa cháu đáng thương. Như duyên trời định sẵn, em tôi xinh xắn, dịu hiền nên cuối cùng cũng gặp được một nửa của mình.
Cả chồng và gia đình chồng tương lai của em đều biết chuyện em thay chị gái nuôi cháu. Khổ một điều, bố mẹ chồng nhất quyết không đồng ý cho em đón cháu về ở cùng sau khi cưới. Chồng sắp cưới của em là người tốt bụng nhưng tính cách lại khá yếu đuối, mọi việc chỉ biết nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ. Nhà chồng em biết đứa con ấy không phải của em, sợ sau này thành gánh nặng nên một hai bắt em phải gửi cháu vô cô nhi viện.
Giờ gặp lại tôi, em gái muốn tôi đón con ruột của mình về nuôi. Khi thấy tôi đắn đo, suy nghĩ, em gái hỏi tôi: “Nếu chị không thể lo cho con mình, em sẽ không lấy chồng, ở vậy nuôi cháu”. Khoảng thời gian qua, em đã lo cho cháu trọn tình trọn nghĩa, tôi không có lí do gì bắt em phải gánh lấy trách nhiệm nuôi con riêng của mình. Nhưng nếu đem con riêng của mình về nhà, tôi phải giải thích sao với nhà chồng. Chắc chắn ba mẹ chồng và chồng tôi sẽ không chịu nổi cú sốc này?
Những ngày lén chồng đến thăm con riêng, tôi không cầm nổi nước mắt khi thằng bé cứ níu lấy chân tôi mà gọi: “Mẹ ơi! Mẹ ơi!”. Lên 7 tuổi nhưng đầu óc của cháu chỉ như đứa trẻ lên ba. Mỗi lần nhìn đứa con chung với chồng được chăm sóc cẩn thận, tôi lại thương con riêng mình lẻ loi, bơ vơ. Nhiều lần ý nghĩ gửi con vào cô nhi viện chợt lóe lên trong đầu tôi. Nhưng khi gặp thằng bé, tôi lại không đủ nhẫn tâm để làm điều này. Tôi bế tắc vô cùng, nếu chọn hạnh phúc cho mình thì sẽ đạp đổ hạnh phúc của em gái? Nhưng nếu để em có một mái ấm gia đình thì tôi sẽ mất tất cả? Tôi phải làm sao đây?
Tâm sự của chị N. T (Hóc Môn, TP. HCM)
Comments[ 0 ]